Ca khúc Phụ tình do Trịnh Đình Quang sáng tác và thể hiện. Ca khúc thuộc thể loại nhạc trẻ, có giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng.
Phụ tình nói về những tâm sự của chàng trai dành cho người con gái anh yêu. Mặc dù anh yêu cô rất nhiều, thậm chí anh quan tâm cô hơn chính bản thân mình. Yêu rất nhiều nhưng anh nhận lại được bao nhiêu. Một cuộc tình tan vỡ để lại cho con người ta nhiều vết thương lòng. Rồi đây ai sẽ hàn gắn nó, ai sẽ là người giúp họ vượt qua nỗi đau.
(Nguồn: Internet)
Cũng chẳng biết bao lâu vết thương mới lành lại được. Nhưng khi tình yêu đã không còn thì cố níu giữ cũng chỉ làm khổ nhau mà thôi. Chính vì vậy, cách tốt nhất là giải thoát cho nhau. Mặc dù rất đau, nhưng đau một lần còn hơn cứ kéo dài nỗi đau nhiều như thế…
Hợp âm Guitar Phụ Tình – Trịnh Đình Quang
1. [Am] Có bàn tay ai đó đêm nay
Mang đến [Em] nỗi chua cay và để lại đây
Dành [Dm] người đàn ông vốn [G] đã là của nơi [C] này
[F] Bất chấp hết lầm lỗi vì [G] sự u mê
Em thì [Em] thua vì sự chán [Am] chê
[Dm] Hỡi ông trời đạo [Em] lý làm người khó [Am] trôi.
T-ĐK:
Người còn ở [Dm] ngay đây [G]
Mà như không [Em] ai hay [Am]
Dù tâm ngây [Dm] dại cũng hóa điên [Em] dại mà [Am] thôi.
ĐK1:
Bỏ lại [Am] sau cố gắng bao [Em] lần
Vợ đẹp [F] xinh anh [G] cũng không [C] cần
Đem tình [Dm] yêu em đã vun [Em] đắp từng ngày
Cho một [F] người mà em chẳng [E7] ngờ.
Chẳng ai [Am] muốn có oán có [Em] thù
Mà vì [F] yêu nên [G] chấp nhận [C] hết
Anh có bao [Dm] giờ tự hỏi chính [Em] bản thân mình
Rằng [F] người con gái của [Em] anh phải chịu bao [Am] đau thương.
2. [Am] Cố tha thứ cho bớt đau lòng
Bớt cay [Em] đắng bao nhiêu ngày chờ ngày trông
Ồ [Dm] không, Sao em vẫn [G] cứ bão giông trong [C] lòng
[F] Có lau hết nước mắt dặn [G] lòng cho qua
Mà cứ nghĩ [Em] đến lại càng xót [Am] xa
Đếm cả [Dm] ngàn lần đau cũng [Em] không đau như lần [Am] này.
ĐK1:
Bỏ lại [Am] sau cố gắng bao [Em] lần
Vợ đẹp [F] xinh anh [G] cũng không [C] cần
Đem tình [Dm] yêu em đã vun [Em] đắp từng ngày
Cho một [F] người mà em chẳng [E7] ngờ.
Chẳng ai [Am] muốn có oán có [Em] thù
Mà vì [F] yêu nên [G] chấp nhận [C] hết
Anh có bao [Dm] giờ tự hỏi chính [Em] bản thân mình
Rằng [F] người con gái của [Em] anh phải chịu bao [Am] đau thương.
ĐK2:
Lõng nặng [Am] trĩu với nỗi cô [Em] đơn
Cuộc đời [F] như những [G] thước phim [C] buồn
Đôi lần [Dm] đau thêm lần mạnh [Em] mẽ
Càng tổn [F] thương càng thấy bình [E7] thường.
Người con [Am] gái hay vui với [Em] cười
Giờ chỉ [F] còn lại [G] là nước [C] mắt
Cố đứng [Dm] lên nhiều lần sao em [Em] mãi lận đận
Người [F] dành cả đời lắng [Em] lo người lại bỏ [Am] đi.
* Cố đứng [Dm] lên nhiều lần, sao em [Em] mãi lận đận
Dành [F] cả thanh xuân để [Em] thương một người vô [Am] tâm.